" Phải đâu mẹ của riêng anh
Mẹ là mẹ của chúng mình đó thôi
Mẹ tuy không đẻ, không nuôi
Nhưng em ơn mẹ suốt đời không quên "
( Trích thơ : Xuân Quỳnh ).
***** ***** *****
Phận con gái , tại gia tòng phụ
Khi lấy chồng, tuân thủ môn quy
" Lạy cha , ba lạy , một quỳ
Lạy mẹ , bốn lạy , con đi lấy chồng " (*)
Nay ý muốn, lòng trông ,xuất giá
Về xứ người, đất lạ làm dâu
Tòng phu vẹn nghĩa bạc đầu
Răng long, gánh vác trọn câu song toàn
Con nguyện hứa, lo toan tổ trạch
Dù đói no, lành rách giữ gìn
Thanh danh cha dưỡng mẹ sinh
Làm tròn đạo hiếu, quy trình gia phong
Khi phu tử, một lòng tòng " tử "
Chẳng cầu mong do dự nghĩ suy
Đối nhân xử thế duyên tuỳ
Đôi bên cha mẹ , tư duy mặn nồng
Đời vốn dĩ tuy không mà có
Do tâm mình, lớn, nhỏ thiệt, hơn
Than thân, trách phận, tủi hờn
Làm dâu trăm họ,như cơn mưa sầu
Hạnh phúc mãi nhớ câu bổn phận
Đạo vợ chồng túng quẫn có nhau
Chung tay phụng dưỡng sắc màu
Nền nhân,cội đức ngày sau thanh nhàn.